Ta còn nợ em
Tương tư nợ đủ trăm năm !
Sợi tơ hồng lạc buổi tang dâu
Từ non cao nhớ về ái ngại
Chim lìa bầy bể cạn rừng sâu
Bờ môi héo mắt ướt quầng thâm
Bạc sông núi cõi đời mờ mịt
Lạc nhau rồi mệnh đá đành câm
Xót thân em mây úa chiều rơi
Nợ tương tư vườn hoang trinh nữ
Xếp lá sầu lệ nhớ đầy vơi
Hạt mưa ngâu nhỏ giọt lê thê
Tình trăm năm tạc duyên bia mộng
Vắt thời gian lấp bể sầu mê !
No comments:
Post a Comment