Đông đất khách
Cây rũ lá, hoa tuyết nở
Như gã lìa quê, vắt nợ cố hương !
Bơ phờ vạt nắng bay qua
Giữa trời lìa xứ, nụ hoa tuyết sầu
Nhớ cố hương, bạc mái đầu
Xót thân chim én lạc bầy đau thương
Vọng xa tiếng Quốc thê lương
Bên bờ non nước, đoạn trường bi ai
Quê cha mưa lệ miệt mài
Mây tang phương bắc, họa cài xót xa
Đứng giữa lòng, đất phù sa
Nhìn về cố xứ, nước nhà lầm than
Cúi hôn đất khách lệ tràn
Ngửa trông quê Mẹ mây tang trắng trời
Chiều đông vạt nắng buồn rơi
Soi qua cành rũ, tơi bời cánh hoa
Như thân lìa xứ nhớ nhà
Nhặt hoa tuyết vỡ, xót xa nửa đời !
Trương Hiếu
Norway 15.12/2023
No comments:
Post a Comment