TRĂNG CHIỀU
Bóng trăng chiều, giữa trời đông
Rừng thông tuyết đậu, nở bông dạt dào
Trăng soi hoa tuyết lao xao
Như đong thuở ấy, năm nào chia ly
Nhớ vấn vương, trồng cây si
Hương tình áo trắng, mỗi chiều nhặt hoa
Tóc mây buông thả kiêu sa
Nắng vàng len nhẹ, chen qua lưng gầy
Nơi đất khách, hoa tuyết đầy
Phơi trên nhánh lá, hây hây ánh vàng
Thẩn thờ thả bước lang thang
Lắng nghe tuyết thở lỡ làng hương yêu
Đông lạc loài, ánh trăng chiều
Giăng tơ đọng nhớ hiu hiu vọng tình
Vầng trăng tình núp cành si
Treo trời tuyết rũ bóng hình tương tư !
Trương Hiếu
Norway 31.01/2024
No comments:
Post a Comment