TỪ ẤY ANH ĐI
Anh đi hoang vắng ruộng đồng
Bù nhìn thầm lặng hờn trông ngóng chờ
Lá buồn bông lúa bơ phờ
Hạt mơ len nhẹ rũ bờ tương tư
Anh đi con suối cạn hư
Mạch khô đá khóc, lệ dư não lòng
Tiếng chim than hót vọng đong
Cánh đồng vàng úa cỏ hong nắng chiều
Anh đi gió lặng buồn thiu
Mây trôi hờ hững, hiu hiu giọt sầu
Quốc than rũ mộng đêm thâu
Hạt sương tang trắng phủ đầu bi ai
Anh đi Non Nước thở dài
Lá khô xây mộ, rừng già ảo vương
Ngày anh đi, buổi đoạn trường
Chiều xuân năm ấy, thịt xương trắng đồng
Anh đi từ ấy trắng không
Nửa đời máu đổ thắm nồng hương thôn
Ngất tiếng than, trẻ mục đồng
Đàn trâu tiếng sáo, lệ hồng trời Nam !
Trương Hiếu
Norway 28.5/2024
No comments:
Post a Comment