QUÁN NHỎ ĐÒ CHIỀU
Chiều hôm đó quán buồn lặng lẽ
Neo con đò vắng khách sang sông
Cô gái nhỏ miền quê quạnh quẽ
Trải vô tư lộng ánh mây hồng
Ta khách lạ giày sô áo trận
Ba lô đầy nặng trĩu bờ vai
Đôi mắt nhỏ vô tình bắt gặp
Trái mộng hồng chớm nụ tương lai
Vạt nắng chiều trầm mình bến nước
Nước triều dâng vỗ nhịp yêu đương
Làn gió nhẹ sóng chiều lả lướt
Bước hành quân chở kiếp tình trường
Từ độ ấy mỗi chiều thầm ngóng
Hoa tương tư ngập cả dòng sông
Vàm Cỏ Đông thay mùa bạc sóng
Hắt hiu sầu quán lạnh chờ trông
Đời chiến binh gieo tình lỗi hẹn
Lỡ yêu rồi vướng khổ vào nhau
Buổi chia ly không lời từ tạ
Lưu luyến hoài vắt nợ thương đau !
Trương Hiếu
Norway 28.4/2000

No comments:
Post a Comment