NHỚ MẸ
Lâu lắm chưa lần về thăm Mẹ
Bao năm ly biệt ngóng mây trôi
Dáng mỏi mòn dấu chân nhè nhẹ
Cửa trước sân sau bóng bồi hồi
Vầng trăng mờ khuyết mây đen hạ
Lẩn thẩn quanh đồi gió vắng đưa
Cuối phương trời Mẹ nghe là lạ
Ru hờn trút thảm ngập ngừng thưa
Ta vay hạt lệ chiều xuân ấy
Tưới lên nhánh mộng rũ thê lương
Nhặt cánh hoa hồng vườn sỏi đá
Cài lên nỗi nhớ ngập bi thương
Mẹ bây giờ chỉ còn hoài niệm
Gánh sinh thành ấm mãi bờ vai
Nơi tiên cảnh vô thường mầu nhiệm
Giữa đất phù sa vuốt lệ dài !
Trương Hiếu
Norway 29.9/2024

No comments:
Post a Comment