Vô đề 04
Mặt trời đi ngủ
Hoàng hôn buông phủ
Là lúc con thuyền rời bến
Lướt
theo con sóng vô hồn
Lách, vọt, thoát, né những chỗ
Hang ổ tuần tra truy nã
Đuổi bắt rượt người thoát khổ ...
Một hơi thở phào nhẹ nhỏm
Khi thấy mặt biển mông mênh
Ồn ào tiếng người hoan nghênh
Lẫn lộn hoà âm nhịp sóng
Giữa biển trời long đong
Xanh thẫm, mặt biển cong
Trầm trầm vọng tiếng cầu mong
Thoát khỏi cái vòng lệ đổ
Đã nhiều năm Tố Khổ vong an
Cơn vui chưa cạn
Dập dồn tai nạn
Con sóng bất chợt điên cuồng
Ập đến cùng cơn gió chướng
Xua đuổi con thuyền mất hướng
Ngụp lặng cùng mây nước bao la
Quay quắt tìm lối ra từng bước
Rồi thiếu cơm, cạn nước
Tiếng khóc than
Lời cầu nguyện thiết tha
Kẻ chết, người hôn mê sợ hãi
Con thuyền như một bãi tha ma
Chứa xác người ngất ngư quằn quại
Gío cuộn
Mây đen đặc lại
Bỗng may
Con Tàu từ xa chẳng ngại
Đâm đầu cứu vớt thương cho
Đưa về vùng đất tự do
Kẻ chết được an mồ
Người
sống sót cũng ấm no
Bây giờ
Được
mỹ danh "Việt Kiều Yêu Nước"
Ôi ! Ảm đạm ly kỳ hài hước
Thân phận nguời dân Gốc Việt
Tha hương
!
Nhu nhược !
Vivi
Norway 16.8.2007

No comments:
Post a Comment