Hoa
kỷ niệm
Đời
của tôi không có gì quí đẹp
Hết
cảnh lửa bom rồi đến tù lao
Thuở
tuổi xuân xanh chẳng có gì cao
Chỉ
chết chóc tả tơi trên báng súng
Cờ
sao đến là những ngày kinh khủng
Sống
kiếp tù đày bệnh
tật xanh xao
Nuớc
mắt chia ly mẹ nuốt nghẹn ngào
Mà
ẩm uớt tình đời bi thiên cổ
Mắt
tôi thấy chỉ dân lương
khốn khổ
Và
nhìn thấu phường cuồng vọng cờ
sao
Chúng
thờ Mác - Lê nhuộm đỏ máu đào
Dựng
chân lý mồ điên trên đất
nước
Đời
của tôi không còn gì mơ ước
Mái
đầu xanh hoa trắng nở đầy hoa
Tình
sông núi tim rỉ máu gầy hao
Thân
bệnh tật triền miên đau khắc
khoải !
Vivi
Norway
Thu 1994
No comments:
Post a Comment