Quê mẹ sầu
Quê mẹ
sầu,
não tả
tơi
Tình người
vô tính, tạo
đời
mưa
tang !
Lâu rồi
quê mẹ
chưa
về
Từ
khi non nước
mây đen não nề
Tổ
Quốc
tang, trang Sử
mờ
Tóc xanh buông rối
mành tơ
rũ tình
Vầng
mây lạc
gió lặng
thinh
Giữa
trời
lưu
xứ
bóng hình tả
tơi
Đêm ngồi
đếm
hạt
lệ
rơi
Trút về
đất
mẹ
cho vơi
nỗi
lòng
Quê Mẹ
đó, Việt
Tộc
vong
Nước
non tan tác, sầu chong trăng già
Gian
cả
bầy, máu đổ
nhoà
Thấm
sâu cơn
nước
trầm
kha tang cài
Ngẫm
đời
đốt
lệ
khổ
sai
Cúi hôn đất
khách, hồn
cài cố
hương
Mấy
mươi
năm mãi vấn
vương
Lối
về
lỗi
hẹn
con đường
lìa quê !
Vivi
Norway 26.01/2019

No comments:
Post a Comment