MẸ VIỆT BẠC SẦU
Đời Mẹ Việt, mãi đau buồn
Chìm trong khói lửa, lệ tuôn từng ngày
Bốn ngàn Văn Hiến đắng cay
Nội gian rước giặc xéo giày Giang Sơn
Ngàn năm nô lệ oan hờn
Giặc Tàu Hán hóa, chập chờn máu loang
Đỏ biển đông, thấm rừng hoang
Lê dân khốn khổ, thân mang gông cùm
Căm căm Hán hóa não nùng
Dây oan nội giặc lòn chun nô Tàu
Bỡi vì sao, sát hại nhau ?
Vì tham nô bộc, ruột đau Mẹ già
Hết Tàu Ô, Tây lại qua
Trăm năm cạn kiệt, lệ pha máu hồng
Mị lừa "cờ đỏ" thấm nồng
Gây thù gieo hận, Núi Sông lạc loài
Gian manh, độc ác, hãm tài
Giặc Nô hoá kiếp tay sai Nga Tàu
Tôn thờ Chủ Nghĩa đỏ màu
Tiếp tay Cộng Sản, diệt nhau giống nòi
Lạy qùi Mao-Mác làm tôi
Nguyện dâng Tộc Việt nô bồi “cờ sao”
Thề đem Quốc Việt hiến trao
Muôn dân thịt nát, máu đào oan khiên
Mẹ Việt nhục, lệ triền miên
Nồi da xáo thịt đảo điên Tộc Hồng
Một thời “Cải Cách” ruộng đồng
Máu loang cây cỏ, thắm nồng dã man
Trăm Hoa Đua Nở họa tang
Dân đen, kẻ sĩ thân tàn như nhau
Ngoại trừ những kẻ lòn sau
Thờ Mao lạy Mác, mặt cau đỏ lòm
Ngậm sầu thân phận lưng khom
Bầy đàn "cờ đỏ" quì ôm nô tài
Hai mươi năm, Nước chia hai
Khói bom ai oán, hình hài tả tơi
Đảng "cộng hồ", dựng ngục đời
Lùa dân chôn đáy mị lời Mác-Mao
Bạc sầu Mẹ Việt lệ trào
Việt Tàu Đồng Hóa, máu đào biển đông
Trí Sĩ ơi! Chẳng ngồi trông
Đập tan Chế Độ xiềng gông "giặc hồ"
Cứu nguy Tộc Việt thoát nô
Thoát vòng độc trị, thoát mồ "cờ sao" !
Trương Hiếu
Norway 29.4/2016

No comments:
Post a Comment